[CNVC - Mật ngọt văn chương] LIỆU CÓ CON ĐƯỜNG NÀO CHO ƯỚC MƠ TÔI...
Mười tám, cái độ tuổi giữa lưng chừng tan vỡ. Tôi thấy mệt. Phải, mệt với vô vàn định hướng mà mọi người xung quanh đặt ra cho tôi. Tôi như quay cuồng với quá nhiều sự lựa chọn và kì vọng, tôi lo lắng bởi nếu chỉ cần sai một chút thôi, có lẽ tôi lại phải bắt đầu một lần nữa. Không, tôi cần ai đó nói cho tôi biết, tôi cần làm gì?
Một con đường, tôi muốn trước hết tôi được đặt chân lên một con đường. Bụi đường là những bước chân tôi, ghi dấu những lần tăng tốc và cũng có những lần chậm lại để thở dốc. Không gian là hơi thở của tôi, hơi thở của sự nhiệt huyết và đam mê cháy bỏng của tôi. Đam mê? Đúng! Chính là nó rồi! Đam mê của tôi là gì?
Mộng tưởng, tôi bắt đầu mơ. Tôi mơ về chính cuộc đời mình. Đó là sự phức hợp cảm giác, có đau đớn của những thất bại nặng nề, nhưng cũng có lúc, tôi thấy đôi tay mình đã chạm được đến vinh quang, đã nắm chặt được chiến tích. Tôi bắt đầu tin, tôi buộc phải tin vào năng lực của mình. Tôi sẽ sử dụng nó, tôi sẽ tận dụng nó để thực hiện những gì mà tôi đã vun vén trong giấc mộng lành.
Mai sau, nếu tôi không sống với ước mơ từ thuở ban sơ của mình thì sao, nhưng lỡ được thì sao? Dẫu thế nào thì tôi vẫn phải biết ơn một đứa nhóc của năm tháng đó đã không từ bỏ, đã kiên quyết với đam mê của mình. Ngày mai được sống với đam mê nguyên vẹn thì thật tuyệt, nhưng nếu không thì tôi sẽ tiếp tục đứng dậy và bước tiếp. Chỉ cần tôi vẫn còn một trái tim nhiệt huyết, chỉ cần một ý chí vững bền thì tôi sẽ không sợ phải bắt đầu một lần nữa. Vẫn là con đường, hoặc là bước lại trên con đường cũ với đôi chân có phần cứng rắn và một trái tim trưởng thành hơn, hoặc là khám phá một con đường mới với bản lĩnh và niềm tin phía trước.
Cuộc sống đôi khi sẽ không dịu dàng chiều lòng một ai đó, nó lẳng lặng khoanh tay đứng nhìn những đôi chân không biết mỏi, những mơ ước dần trở thành hiện thực. Khi ấy, cuộc sống mỉm cười công nhận và ban thưởng xứng đáng!

- XPS dành cho 2K8
- DGNL SP

- Email: gocnhovanchuong.leenleen@gmail.com
- Hotline: 0969910768 (Bùi Thị Khánh Linh)
Nhận xét
Đăng nhận xét